Người bạn đã mất liên lạc Unit 1

12
Người bạn đã mất liên lạc Unit 1

Người bạn đã mất liên lạc Unit 1

Người bạn đã mất liên lạc Unit 1

Ai trong chúng ta cũng đã từng có những kỷ niệm tuổi học trò. Không biết ai có approve với tôi hay không nhưng tôi certain là thời tiểu học là thời gian đáng nhớ nhất của tuổi học trò. Cái tuổi mà chỉ biết ăn học và rong chơi, cái tuổi ngây thơ quá đỗi mà không có thể nào brief câu chuyện trong một vài một trang giấy mà kể hết được. Còn các bạn thì sao? Các bạn có agree với tôi điều đó không? Tôi cũng từng có một người bạn rất thân thời tiểu học, đi đâu cũng như hình với bóng. Chúng tôi đã từng là đôi bạn học cùng tiến, đôi lúc chúng tôi cũng argue một cách rất gay gắt về một đoạn văn để comma ở đâu là hợp lý. Cuối cùng thì cũng phải có người apologize về điều đó, tôi cũng admit rằng dù cố gắng cách mấy thì tôi cũng không thể học vượt qua bạn ấy được. Nói vậy thôi, chúng tôi vẫn là những người bạn tốt của nhau đó nha, đôi lúc có bài toán khó thì bạn ấy vẫn hint cho tôi cách giải. Rồi cũng có những môn bạn ấy need tôi giúp đỡ. Rồi đến giờ tập thể dục, môn bóng đá là môn mà tôi rất thích, chúng tôi thường đi học sớm, tôi thường là người hurry cậu ấy đi học sớm để cùng đá bóng. Có lần chúng tôi đá bóng vào phòng thầy hiệu trưởng và bị thầy giám thị blame chúng tôi và còn phải ăn vài cây roi nữa chứ. Thế nhưng chúng tôi vẫn cứ thích đá bóng. Thế là học kỳ một đã kết thúc, với những bài thi khá dễ nuốt và cũng có những đề thi extreme khó. Thế mà chúng tôi vẫn cứ phải complaint về chính bản thân vì không thể làm được tốt hơn. Rồi một ngày đi học như mọi ngày, tôi thấy một nhóm bạn đang discuss về một vấn đề gì đó. Tôi bèn chạy lại hỏi các bạn ấy và rồi đã biết được một sự thật. Cậu bạn thân của tôi announce là sẽ chuẩn bị đi sang nước ngoài định cư. Tôi buồn lắm, reason tôi buồn nhất là người đầu tiên biết tin đó ở trường không phải là tôi. Tôi tự hỏi bản thân không đủ interact tốt với cậu ấy hay sao. Rồi tôi cũng tự mình đi hỏi bạn ấy, được biết là bố mẹ cậu ấy sau khi tham dự một conference cách đây vài năm đã đăng ký một chương trình định cư ở Canada. Chỉ cần additional complete thêm một số giấy tờ nữa sẽ đi qua đó. Trước ngày cuối cùng cậu ấy còn ở Việt Nam, chúng tôi đến quán phá lấu mà chúng tôi thường hay ăn, chúng tôi order món chén phá lấu đang bốc khói và tỏa hương thơm ngào ngạt include mùi nước dừa thơm ngát. Có lẽ đó là chén phá lấu ngon nhất từ trước tới giờ mà chúng tôi từng ăn, cô bán phá lấu còn convince chúng tôi ăn thêm một chén nữa mà cô không lấy tiền vì cô cũng biết ngày mai bạn ấy sẽ đi rồi. Rồi thời khắc ấy cũng đã đến, đứng trước cổng nhà bạn ấy. Tay tôi cầm whole món quà mà tôi đã chuẩn bị từ lâu, mặc dù cố lắm nhưng vẫn không thể cầm được những dòng nước mắt. Ôi con nít thời ấy, mau nước mắt lắm các bạn nhỉ? Tôi tặng cho bạn ấy một brochure trong đó là những dòng nhật ký tràn đầy kỷ niệm đẹp của chúng tôi và một postcard với stamp mà bạn ấy rất thích từ bấy lâu nay mà chưa sưu tầm được. Tôi cũng cố dặn cậu ấy hãy giữ contact với tôi và cậu ấy confirm một cách nhiệt tình.  Hành lý đã prepare xong cả rồi, chúng tôi trao nhau một cái ôm lần cuối mà không biết sẽ bao giờ có lần tiếp theo. Cậu ấy đi lên xe mà cố không quay lại nhìn tôi lần nữa. Xe lăn bánh và không hiểu sao nước mắt tôi lại tuôn như suối lúc ấy. Thế là cậu bạn thân của tôi đã không còn ở bên tôi để tiếp tục viết tiếp những kỷ niệm tuổi học trò nữa rồi. Chúng tôi có một vài lần gửi thư cho nhau và bỗng dưng đến một ngày tôi không còn nhận được một bức thư nào đó. Có lẽ chúng tôi đã đủ lớn và có những người bạn mới cùng với những niềm vui mới trong cuộc sống. Dù cậu ấy có ở nơi đâu đi chăng nữa thì tôi vẫn mong cậu ấy có một cuộc sống thật hạnh phúc.

Tác giả: Thái Lương

Từ vựng trong bài:

Bình luận:

TAGS:

Truyện chêm cùng tác giả:

Gợi ý truyện chêm:

Loading....
@Kndict.com [v5.9]