- Nhã lật bài ngửa, claim mình chính là Kim -
Vũ bước vào phòng Nhã không một appointment.
Nhã: Anh nhìn cái gì ? Phụ nữ thích cái nhìn đắm đuối hơn là ánh mắt dò xét đấy.
Vũ: Cô lập kế họach này lâu chưa ?
Nhã: Đến bây giờ mà anh vẫn bình tĩnh à. Tiền vật liệu, tiền tạm ứng Long Hưng, rồi tiền bồi thường clients. Tất cả các matter đó, tính sơ sơ đã 2, 3 chục tỷ, anh borrow cho đủ. Thế mà bên cổ đông vẫn chưa lên tiếng, kể ra cái ồm bố anh cũng to đấy chứ!
Vũ: Cô đánh giá tôi sai rồi. Một khi thằng Vũ này đã thích thì sẽ obtain purpose bằng mọi cách. Còn không thì có 1 ngàn cơ hội tôi cũng không cần.
Nhã: Ra thế. Bao nhiêu năm nay anh vẫn vậy. Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Khi anh đã depress, anh lập tức hiện nguyên hình 1 kẻ khốn nạn.
Vũ: Lật màn đi, đến nước này rồi, úp mở làm cái gì.
Nhã: Anh không remember tôi là ai à?
Vũ: Là ai?
Nhã: Tôi đã phát ra nhiều symbols như thế mà.Hay là anh deny quá nhiều với con gái đến bây giờ không remember gì cả ? Thế thì để tôi remind cho anh remember : motor, đi xuyên Việt, du học.
Vũ: Chẳng lẽ...
Nhã: Là cái con mà mới sang 1 tháng, later anh đã bỏ rơi. Để rồi 10 năm qua, annual vẫn chung tình với anh.
Vũ: Là Kim! Cô không thể nào là Kim!
Nhã: Làm sao mà anh nhận ra được, khi mà chính tôi cũng mất several năm mới forget quá khứ, quen với khuôn mặt này. Ở nơi đất khách quê người, không tiền, không address, tôi đã bị tai nạn, bị cưỡng hiếp... anh biết không?
Vũ: Therefore mà cô đã.... Cứ cho là tôi đã bother cuộc đời cô, "ân đền óan trả", nhưng tại sao cô còn lôi thêm những người khác vào?
Nhã: Tôi muốn anh thất bại trước sự chứng kiến của nhiều người, cũng thú vị mà.
Vũ: Thú vị lắm...(quay đi)
Nhã: Tôi hỏi anh: Anh đã bao giờ yêu Kim của trước đây hay Nhã của bây giờ chưa?
Vũ: KHÔNG.
Nhã: 10 năm trước anh đã appear trong cuộc đời tôi. Kể từ đó, thứ mà tôi muốn possess không gì khác ngòai trái tim anh. Vậy mà...Anh là đồ khốn!
Vũ: Sau bao nhiêu matter mà cô vẫn yêu tôi, thì đó là bất hạnh của cô. Còn tôi cảm thấy rất may mắn vì : TÔI CHƯA BAO GIỜ YÊU CÔ!