Ngày nay khi nhịp sống càng cao, càng thúc đẩy bản thân trong mỗi chúng ta bị cuốn theo để thích nghi, để hoà nhập với xu thế thời đại. Và khi thoát khỏi những trách nhiệm, những mưu sinh, tâm ta luôn hồi ức về “những tháng năm tươi đẹp”. Đó là thời học trò. Phút chốc nó như hiện rõ trong tâm trí mồn một vậy.
Bước đầu tiên là xa vòng tay của gia đình, làm quen với trường kindergarten. Lúc ấy ai ai cũng lạ lẫm, mới mẻ, cứ khóc suốt đòi về nhà với mẹ.
Tiếp đến, là ngôi trường primary, dạy cho ta biết chữ, biết đọc, biết viết, biết những con số trong mathematics, thực hiện những phép tính đơn giản. Giai đoạn này vừa học vừa chơi. Make friends with everybody, cùng học những subjects cùng enjoy những trò nhảy dây, ô ăn quan, đóng vai cô giáo.... cực vui, cực hồn nhiên.
Chuyển sang một cấp nữa là secondary. In here, curriculum đã dày và nặng hơn nhiều. Subjects cũng nhiều, đòi hỏi thời gian chủ yếu cho việc học, không được absent, sẽ bị gián đoạn kiến thức. Để pass an exam, phải memorise, revise kỹ lưỡng để có thể được grade tốt. Tránh cramed on, dễ bị tủ đè. Nói thế chứ, tôi vẫn nervous before the exam.
High school được khoác lên người bộ uniform “áo dài”, cảm xúc thích lắm khó tả. Mức độ assignments càng lớn, nhiều skills, subjects về science tự nhiên và xã hội được phân chia trong two terms. Định hướng cho nghề nghiệp tương lai cũng được xây dựng từ ngôi trường này. Để continue to attend kỳ thi tuyển sinh đại học hoặc có dropout để rẽ hướng môi trường làm việc. Popular career mà phụ huynh luôn muốn con em follow their dream là engineering, doctor, ... Nếu được announced là kết quả tốt và chuẩn bị hành trang để enroll vào trường, la một niềm vui, một nỗ lực xứng đáng, một tương lai mới.
Succeed là tự mỗi cá nhân ta cảm nhận. Người này có thể làm tốt ở lĩnh vực này, người kia ở lĩnh vực khác, miễn sao ta cảm thấy an vui, hạnh phúc, thoải mái. Chắc đó đã là succeed rồi ạ!!!