Những năm tháng của tuổi thanh xuân thật là đẹp. Lúc đó, chúng ta có thể làm những điều mà mình có thể làm tất cả điều mình muốn. Từ việc có thể trêu đùa, chọc phá bạn bè, có thể thực hiện những conversation với những đứa bạn trí cốt. Có thể đặt ra và thực hiện những purpose mà mình lưu trữ lại trong diary. Có thể forget hay deny tất cả những lỗi lầm. Nhưng annual, tại sao cứ đến tháng 5 chúng tôi lại buồn đến thế ? Những năm nay tôi lại có vẻ buồn hơn mọi năm. Đó là kỳ nghỉ hè của lớp 12, đó là tháng mà chúng tôi mong chờ nhất nhưng cũng càng không muốn nó đến nhất. Vui vì chúng tôi có thể nhận được một vài advice của các thầy cô khi bước vào ngưỡng của đại học, buồn vì lại phải rời xa những đứa bạn đã học cùng với chúng tôi 3 năm cấp 3. Ngồi dưới sân trường, bắt đầu buổi tổng kết thầy tổng phụ trách invite các thầy cô giáo bước ra, sự appear của các thầy cô với applause, hò reo của các bạn xen lẫn với đó là hai hàng nước mắt tuôn ra. Hôm nay, là ngày mà chúng tôi phải rời xa thầy cô, những người mà luôn tận lực với chúng tôi suốt 3 năm học. Tôi còn remember những lời động viên, đôi lúc là những lời remind chỉ bảo. Đôi lúc, những lời speech khiến cô depress mà later cô lại lấy lại tinh thần, giảng giải cho chúng tôi hiểu.
23

Những năm tháng thanh xuân
Những năm tháng thanh xuân