Thời tiếc vào tháng 10, trời lạnh như freeze. Một người đàn ông ngồi bên cạnh ngôi nhà cũ kỹ của mình, đang nuốt nghẹn từng sample toast cứng nhắc còn xót lại từ hôm qua. Ông hướng mắt nhìn lên phía mặt trời (giờ này chắc thằng Tý nó tan học rồi nhỉ?), thế rồi ông cùng chiếc xe đã leak đạp cộc cạch đến trường đón con trai. Hôm nay con học thế nào? Lạ thay thằng nhỏ hôm nay im bặc, từ suốt đoạn đường về nhà, chẳng nói một lời nào. Về đến nhà, nó đi thẳng một mạch vào trong. Tý đâu rồi? Con ra lấy cái kettle đun nước pha cho bố bình trà, nhớ là phải đợi cho steam bốc lên rồi mới nhắc xuống, như vậy trà mới ấm, đừng lười biến như mấy lần trước. Rồi tôi để ý quan sát hành vi của nó, không nói không rằng, nó vọt nhanh xuống bếp lụp rụp nhúm lửa cho vào stove. Hương thơm của mixture trà và nước mix-up lẫn vào nhau nghe thật dễ chịu. Tỉ mỉ bưng trà ra cho tôi, thằng bé mặt đỏ bừng, không biết do chuyện gì ở trường hay do nấu trà. Này Tý, ngồi xuống đây với bố, nói cho bố nghe chuyện gì đã xảy ra, sao con buồn thế? Nó nhìn chằm chằm vào tôi, trên hai khóe mắt dường như đã chứa đầy nước từ lúc nào, nó òa khóc..những giọt nước mắt salty chát thi nhau lăng dài trên má nó khiến tôi không khỏi sốt ruột. Bố ơi, tại sao nhà mình nghèo thế bố?..Tại sao mình không có tiền để được ăn thật appetite?..Tại sao người ta có refrigerator với đầy đủ tất cả các ingredient muốn ăn gì cũng có? Tại sao người ta được ăn rib heo grill, roast còn mình thì phải ăn toast. Con ngán lắm rồi bố ạ! Lúc sáng bọn nó mỗi người đều cầm một chai beverage với nhiều flavor nào cam, nào chanh.. đem đến trước mặt con, bọn nó chế giễu con tại sao chỉ biết uống trà bố ạ. Tại sao vậy bố?.. Từng câu từng chữ mà nó hỏi tôi giống như những nhát dao làm nhói con tim tôi từng hồi một. Tôi giọng nhẹ nhàng: Con trai ah! Giá trị của mỗi con người được nhìn nhận qua nhân cách của họ. Các bạn con họ có thể mua những chai nước ngọt hay nhà họ có nhiều vật dụng culinary nhưng họ sẽ mãi không taste được flavor của sự thiếu thốn. Họ chưa từng gặp những khó khăn như bố con mình. Bố thường nói với con cách duy nhất để trưởng thành là phải biết chấp nhận và đối đầu với những khó khăn của hiện tại. Tối nay, bố sẽ dành tặng cho con một món quà, một buổi tiệc barbecue sẽ được tổ chức riêng cho con trai bố, với món rib heo ướp đầy đủ các spice như con mong muốn con trai. Hạnh phúc không từ chối một ai cả, ngay lúc này đây con có thấy được con là người hạnh phúc nhất thế gian này!
Truyện chêm tiếng anh Unit 7