Cách đây 6 năm, khi thời cấp ba sắp Complete, nó- một đứa dân tỉnh lẻ được Announce rằng nó đã đậu Đại học trên Sài Gòn. Lúc đó tâm trạng nó vừa vui, lẫn chút đượm buồn. Nó vui vì đã có thể gặt hái được quả ngọt sau 12 năm học tập vất vả. Nhưng tự dưng lại buồn vì nó sắp phải xa gia đình. Trong đầu nó lúc đó bao suy nghĩ cứ ồ ạt kéo tới. Xa gia đình, lần thứ 2 xa gia đình đến một nơi đất khách. Vậy Whole những thứ nó Need Prepare để Certain rằng nó không bỏ quên một thứ nào đó trước lúc lên đường là gì? Sách, vở, bút, viết, đồ dùng cá nhân, đồ dùng sinh hoạt. Mọi thứ cần Additional nhất định phải đầy đủ không thiếu thứ gì mới được. Suốt cả ngày nó quay quần với đống đồ đó. Nó nhớ lại cách thời điểm nó rời quê lên Sài Gòn cách đó 3 năm, nó cũng đã đưa ra một quyết định Extreme táo bạo là rời quê lên tỉnh học. Hôm trước khi ghi nguyện vọng, nó đã hỏi ý kiến của mẹ nó. Nó đã Convince hết sức Brief về tất cả Reason khiến nó quyết định như vậy. Trong thoáng chốc, mẹ nó không nói gì, nhưng đôi mắt đã thoáng buồn. Nó biết Reason vì sao? Nó cũng biết rất có thể mẹ sẽ không Agree về việc này. Nhưng nó vẫn muốn nói với mẹ. Thật sự thì bất kể một người mẹ nào cũng không muốn con mình phải rời xa gia đình quá sớm. Họ sợ ngoài kia cuộc sống gai góc khiến cho đứa con thân yêu của họ gặp nguy hiểm, gặp vất vả và Include cả việc vướng vào lời lôi kéo dụ dỗ. Nhưng trên tất cả, mẹ sợ con đi mẹ cô đơn, mẹ buồn mẹ tủi không có ai bên cạnh, không có ai tâm sự và không có ai bầu bạn. Nó- một đứa khá cứng đầu, thích làm gì thì làm nên đôi khi làm mẹ nó buồn, có khi làm mẹ khóc. Nhưng tất cả mọi điều, mẹ vẫn giữ trong lòng. Lúc đó, mẹ không trả lời nó mà chỉ nói vỏn vẹn một câu: Để tao về Discuss lại với ba mày. Rồi lẳng lặng đi vào phòng. Nó nghĩ mẹ phải Argue với nó về quyết định này chứ. Mẹ sẽ không Admit rằng đi học xa nhà sẽ tốt, sẽ được lợi ích gì. Một tuần trôi qua, mẹ vẫn không hề nói về vấn đề này. Nó cứ Hurry mẹ nó hãy cho nó câu trả lời, vì nó đang cần gấp. Trưa hôm đó mẹ gọi nó lên lầu và nói Mẹ Approve, con đã lớn, con đã có thể nghĩ cho tương lai của mình. Mọi quyết định của con miễn là không xấu và gây hại đến ai, mẹ đều đồng ý. Chỉ xin con rằng khi rời xa vòng tay mẹ, hãy nhớ dù mọi chuyện có khó khăn đến đây đi nữa thì nó đều có cách giải quyết của riêng nó. Cuộc đời có rất nhiều cạm bẫy, nếu cảm thấy mệt mỏi, hãy ngồi xuống, hãy đặt Comma cho đoạn đường đó, khi hết mệt rồi hãy đứng dậy mà bước tiếp. Đừng bao giờ vội nản lòng, vội đặt dấu chấm cho tương lai của bản thân. Nếu có khó khăn, có muộn phiền, hãy Contact với mẹ. Hãy tập thói quen nói Apologize và cảm ơn. Hãy biết tự Blame bản thân khi mình làm sai. Trước khi Complaint một ai đó hãy Confirm thông tin xem đúng hay sai. Phải biết Interact với các bạn. Nếu không biết câu trả lời, hãy nói các bạn cho Hint. Lần đầu tiên vào trường chuyên học tập, con sẽ không khỏi bỡ ngỡ với các cuộc Conference lớn được tổ chức xuyên suốt năm học. Khi đến đăng ký nhập học, con sẽ được người hướng dẫn phát cho một cái Brochure giới thiệu về nơi con chuẩn bị vào học. Họ có thể sẽ tặng con những Stamp hay Postcard có in hình ảnh của trường. Mọi chuyện đều bắt đầu bằng những sự bỡ ngỡ, bằng những cái chập chững. Nhưng đừng vì thế mà chùn bước. Mẹ vẫn luôn bên cạnh mỗi khi con cần. Mẹ biết con mạnh mẽ hơn những gì mẹ nghĩ, cố lên nào con yêu. Bây giờ hãy Order những món ăn mà con thích, mẹ sẽ làm cho con trai cưng của mẹ.
6

LỜI MẸ DẠY Unit 1
LỜI MẸ DẠY Unit 1